Bé Mèo Nghịch Ngợm Của Chủ Tịch

Chương 13: Khóc



Tề Mộc thật sự cảm nhận được bụng mình sắp đói tới mốc meo rồi thì Cung Thẩm mới ung dung đi vào bếp. Hắn vừa đi tắm xong nên xung quanh cơ thể toả ra hơi nước mát mẻ.

Dáng người tam giác ngược khiến bao cô gục ngã được bao trọn trong chiếc áo sơ mi đen phối cùng quần tây âu màu đen, ở thắt lưng còn có một sợi dây nịch hàng hiệu. Trên cổ tay trái còn đeo một chiếc đồng hồ đính 12 viên kim cương tự nhiên lấp lánh vô cùng.

Tề Mộc châm châm nhìn hắn đến quên đói. Cung Thẩm vừa lúc đi lại bắt gặp ánh mắt của mèo nhỏ liền có chút vui vẻ trong lòng đi lại ôm Tề Mộc lên. Hắn được người hầu kéo ghế cho ngồi xuống, Tề Mộc được hắn đặt ngoan ngoãn ngồi trên đùi.

Mặc dù ngồi trên đùi hắn cũng êm đó nhưng cậu vẫn thích cái nệm hình dưa hấu kia hơn. Cung Thẩm thấy cậu có vẻ không thích ngồi trên đùi mình liền liếc mắt sang cái đệm kế bên bèn thở dài:

- Mua cho mày thêm vài cái nữa nhé.

Tề Mộc lúc này mới vui vẻ trở lại làm đứa bé ngoan hiểu chuyện ngồi trong lòng hắn. Đồ ăn đã được dọn sẵn lên bàn, Cung Thẩm nhìn quanh rồi lấy chiếc màn thầu hình tròn trên đĩa sứ đặt vào lòng Tề Mộc.

Tề Mộc thấy món mình thích liền nhanh như chớp ngoàm một cái hết sức mãn nguyện nhai a nhai. Vỏ bên ngoài mềm mại lại còn có vị ngọt nhẹ khiến cậu thích đến hiếp mắt lại.

Cung Thẩm thấy cậu đang vờn với cái bánh nhỏ cũng bắt đầu ăn bữa trưa của mình. Hắn gắp một tí rau xào bỏ vào bát thổi nhẹ rồi đưa lên miệng. Vị ngọn mặn đan xen vừa miệng vô cùng.

Tề Mộc ăn hết một cái màn thầu nhưng vẫn muốn ăn nữa liền meo meo vài tiếng ngước nhìn Cung Thẩm. Hắn lấy đũa gắp cho cậu thêm một cái nữa.

Ăn xong Cung Thẩm mang bát sữa đã hơi nguội cho cậu uống, vị béo ngậy quen thuộc lan toả trong miệng rồi từ từ chảy xuống cổ. Thứ ngọt ngào này làm cậu thích vô cùng.

Nhìn cậu ngoan ngoãn uống hết bát sữa xong hắn liền kêu người dọn dẹp rồi đi rửa miệng. Nhanh tay rút một tờ khăn giấy ướt lau miệng cho cậu rồi ôm cậu ra ngoài sofa ngồi.

Tề Mộc được độc quyền một chiếc tivi liền sung sướng ấn loạn xạ trên remote khiến kênh trên tivi liên tục chuyển đổi cậu nhìn đến thích cả mắt. Bấm một lúc liền ấn vào kênh mèo hoang cậu nhìn những con mèo đó thật giống cậu. Đều bị chủ nhân bỏ rơi nên cố kiếm miếng ăn và chỗ ngủ.

Xã hội rất tồi tàn, cá lớn nuốt cá bé nếu cậu không biết cách phản kháng sẽ để lại hậu quả khôn lường sau này. Nhìn bọn nó khiến tâm tình của cậu đang vui vẻ cũng bị trùng xuống. Cung Thẩm ngồi kế bên thu hết những cảnh này vào mắt tâm tình cũng không vui theo.

Hắn thật sự muốn Tề Mộc bên cạnh mình vô lo vô nghĩ nhưng có vẻ không được. Từ trước cậu đã không được yêu thương bị vứt bỏ nên những cảnh bên ngoài xã hội tệ hại kia cậu đều biết và hiểu chỉ là cậu còn quá nhỏ bé để chống lại.

Cung Thẩm ôm Tề Mộc lên đặt vào lòng mình mà vuốt ve, không sao nữa rồi sau này cậu có chỗ ở sẽ có người chống lưng phía sau là hắn. Sẽ chẳng có ai dám bắt nạt cậu nữa. Bọn nó sẽ phải hối hận khi đụng vào một cọng tóc của con mèo nhỏ này.

Tắt tivi hắn ôm Tề Mộc lên đứng dậy đi lên phòng của mình. Tề Mộc ngơ ngác bị hắn mang đi đến khi tới trước cánh cửa quen thuộc cậu mới chợt hoàn hồn trở lại.

Bước vào phòng đập vào mắt cậu là chiếc ghế sofa bằng da màu be, mắt cậu lấp lánh nhìn nó. Cung Thẩm thấy cậu thích thú như vậy cũng yên tâm chút ít:

- Thích không?

Tề Mộc tròn mắt nhìn hắn rồi meo một tiếng hết sức thỏa mãn. Hắn ôm cậu đặt xuống ghế khiến cậu thích đến nỗi lăn lộn mấy vòng. Mặc dù ghế không lớn nhưng nếu mua cho một con mèo nhỏ như cậu là vừa rồi.

Thấy cậu có vẻ thích hắn cũng đi lại bàn làm việc mở ra lấy một con chuột bằng bông sau đó đặt lên ghế cậu đang nằm:

- Mua cho mày đó chơi đi.

Nhìn con chuột nhỏ trước mặt cậu liền đưa chân nhỏ phía trước lên dặm dặm lên người nó.

Cung Thẩm thấy cậu đang chơi với chuột nhỏ cũng quay đầu đi tới ghế bàn làm việc mà ngồi xuống lật tài liệu xem.

Tiếng xột xoạt thu hút sự chú ý của cậu, thấy những trang giấy đầy mực đen lật qua lật lại khiến cậu thấy khá thích mắt nhanh chóng phóng tới.

Cung Thẩm không kịp làm gì đã thấy cục bông nhỏ trước mặt. Cậu dường như không sợ, dơ bàn chân nhỏ lên cào cào tờ giấy khiến nó rách làm hai rồi meo meo nhìn hắn muốn được khen...

Tờ hợp đồng trị giá 3 tỷ bị cậu cào rách đang nằm dưới bàn chân nhỏ ấy:

- Tiểu Mộc...đây là bản hợp đồng trị giá 3 tỷ mày làm rách rồi...tao nhổ lông mày nhé?

Đôi mắt xinh xinh của cậu trợn tròn khi nghe hắn nói vậy: 'C..chủ nhân Tề Mộc không cố ý...huhu đừng nhổ lông Tề Mộc mà sẽ đau và xấu lắm'

Đôi mắt to tròn dần ngập nước nhìn hắn, Cung Thẩm nhìn cảnh này cũng ngạc nhiên. Hắn chủ yếu muốn doạ con mèo nhỏ này một chút ai ngờ lại doạ tới khóc rồi. Chuyện này nằm ngoài dự tính a!

_____________

Đừng xem chùa mừ (⁠。⁠•́⁠︿⁠•̀⁠。⁠)