4.
Sếp tổng dạo gần đây có thú vui mới là lên mạng múa phím.
Anh ta thường hay xem điện thoại với đủ loại biểu cảm kỳ quái.
Nhưng tôi là một thư ký chuyên nghiệp, không có nhu cầu can thiệp vào đời tư của cấp trên.
Vì vậy, tôi toàn làm lơ trước những hành vi bất thường của thằng chả.
Nhưng sếp đột nhiên hỏi tôi: “Cô nói xem, công ty mình chuyển sang bán trà được không?”
Tôi éo hiểu lắm, tại sao một công ty bất động sản chính quy đang hoạt động bình thường lại bảo chuyển sang bán trà?
May là sếp tổng chỉ thuận miệng nói chơi, không hỏi tiếp nữa.
Nhưng không ngờ, chẳng bao lâu sao, ông sếp này lại gây chuyện.
Hôm đó, sếp tổng gọi tôi lên văn phòng với vẻ mặt thống khổ, bảo rằng anh ta muốn mở một cuộc họp khẩn.
Tôi theo lệnh mà làm.
Tại cuộc họp, sếp tôi thông báo một tin giật gân.
“Đầu tiên,” Tổng giám đốc đau lòng nói với chúng tôi: “Tôi muốn gửi lời xin lỗi đến toàn thể nhân viên công ty.”
Sắc mặt mọi người không thay đổi, bởi vì mọi người đã quen với việc sếp thỉnh thoảng lên cơn nói nhảm.
“Vì tôi phạm sai lầm nên công ty đã bị thua lỗ.”
Câu này đã thu hút sự chú ý của mọi người, còn tôi thì nhớ lại doanh thu của công ty, hình như cũng đâu có sụt giảm.
“Lại đây, chiếu màn hình điện thoại của tôi lên.” Sếp đưa điện thoại cho tôi: “Rồi mở lịch sử trò chuyện Wechat giữa tôi và một ID tên Trà Bé Nhỏ.”
Tôi làm theo lời anh ta, nhưng khi lịch sử trò chuyện xuất hiện trên màn hình lớn, tôi và những người có mặt đồng loạt hạn hán lời.
Tên Wechat của sếp là “Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!”. Và sau đây là ảnh chụp màn hình nội dung tin nhắn:
Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!: [Tôi đã thông qua yêu cầu xác minh bạn bè của bạn, bây giờ chúng ta có thể bắt đầu trò chuyện.]
Trà Bé Nhỏ: [Anh ơi, em chào anh ạ.]
Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!: [Xin chào, có việc gì không?]
Trà Bé Nhỏ: [Anh tên Tống XXX ạ?]
Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!: [Khum phải.]
Trà Bé Nhỏ: [Chắc em nhầm người rồi, nhưng có chúng ta có duyên với nhau thật đấy ạ.]
Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!: [Ukm.]
Trà Bé Nhỏ: [Anh này, anh đang làm nghề gì vậy ạ?]
Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!: [Tổng giám đốc.]
Trà Bé Nhỏ: [Còn em bán lá trà ạ, anh có chê em không?]
Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!: [Có. Vì tôi không thích uống trà nên tôi chê tất cả những người bán trà.]
Trà Bé Nhỏ: [Em bán trà cùng với ông của em ạ.]
Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!: [Cô có lòng hiếu thảo, nên tôi không chê cô nữa.]
Trà Bé Nhỏ: [hình ảnh]
Trà Bé nhỏ: [Đây là đồi chè của ông em, đẹp chứ ạ?]
Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!: [Không đẹp bằng bể bơi nhà tôi.]
Trà Bé Nhỏ: [hình ảnh]
Trà Bé Nhỏ: [Đây là trà ông nội em pha, trông có ngon không ạ?]
Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!: [Trông chả ngon tẹo nào.]
Trà Bé Nhỏ: [Hiện tại ông nội em bán trà mà chả có ai mua, ngày nào ông cũng buồn lắm.]
Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!: [Chuyển sang nghề bán nhà đi, tôi có thể giới thiệu khách hàng cho.]
Trà Bé Nhỏ: [Ông em bảo, ông với anh chắc có duyên với nhau, muốn biếu anh vài cân trà.]
Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!: [Không cần, tôi không thích.]
Trà Bé Nhỏ: [Nhưng ông em già rồi, đồng ra đồng vào không có bao nhiêu, nếu anh không phiền thì trà bên em bán 19,999 tệ, em để lại cho anh giá 7,999 tệ thôi, anh mua giúp hội cho ông em vui nha.]
Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!: [Cô hiếu thảo quá, tôi có lời khen.]
Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!: [Đã chuyển 20,000 tệ.]
Người phụ nữ của ông, đụng vào là tới công chiện!: [Gửi cô mua ít đồ cho ông.]
Nội dung còn lại là nàng Trà Bé Nhỏ này đã lừa sếp gần 300,000 tệ với các lý do như quyên góp cho trại trẻ mồ côi, mua quà tặng nhà trẻ, phẫu thuật cho ông nội này nọ lọ chai.
Mà lí do tổng giám đốc phát hiện ra mình đang bị lừa cũng vô cùng đơn giản, đó là thằng chả bị nàng Trà Bé Nhỏ xóa bạn.
Phải nói rằng, nước đi giúp kẻ lừa đảo lập thành tích này đã khiến toàn thể nhân viên sốc lên tới nóc.
Suy cho cùng, ai lại bị lừa bởi cái cớ lỗi thời như thế?
“Nói tóm lại, vì lỗi lầm của tôi nên chi phí dự toán cho mọi người đi chơi team building bị lừa mất rồi.”
Tập thể nhân viên tỏ vẻ không để ý lắm, dù sao đó cũng là tiền riêng của sếp tổng.
Nhưng tổng giám đốc một mực không tha thứ cho chính mình và nhất quyết phải phê bình bản thân, thậm chí còn in lịch sử Wechat ra dán trước cửa công ty để mọi người cùng rút kinh nghiệm.
Thằng chả tự mình viết một bản kiểm điểm, bảo tôi in ra và dán cùng với nhật ký trò chuyện.
Tuy không hiểu thằng chả đã chạm phải cái mạch nào nên mới làm thế.
Nhưng tôi vẫn làm theo.
Thì công ty này là của sếp, người chịu nhãn nhục cũng là sếp.
Từ ấy trở đi, hễ ai bước vào công ty, thứ đầu tiên đập vào mắt họ là một bản kiểm điểm được in to tướng với nội dung:
[Hiện tại, CEO của công ty chúng tôi đã bị lừa qua mạng hơn 300.000 tệ, dẫn đến hao hụt chi phí team building của công ty, chúng tôi xin phê bình sâu sắc và treo bản kiểm điểm tại đây như một bài học cảnh tỉnh.]