Em Có Tâm Thần Tôi Vẫn Sẽ Yêu Em FULL

Chương 10



50. Ngoại truyện: Đám cưới (1)

Bảy năm của tôi và Giang Yển quả thật là một trải nghiệm đau đớn khó quên.

Tôi lăn lộn trong làn đạn nguy hiểm.

Mà trái tim anh ấy cũng bị tôi chọc thủng mấy lỗ.

Rõ ràng tôi nên xin lỗi anh ấy, nhưng Giang Yển lại an ủi tôi rằng hãy xem mọi thứ như lễ rửa tội cho tình yêu nhiều năm đầy thăng trầm của chúng tôi.

Tình cảm chân thành, dù đớn đau bao nhiêu cũng chẳng thể buông tay.

Tôi đã vậy.

Anh ấy lại càng như thế.

Thế nhưng rõ ràng Giang Yển vẫn không có cảm giác an toàn.

Ngày thứ hai sau khi làm hoà, chúng tôi đến Cục dân chính tái hôn.

Tôi thầm nghĩ, ông chủ đã quen sống ở biệt thự lớn vậy mà giờ lại chịu chui rúc trong căn nhà nhỏ của tôi.

Tuy nhiên, Giang Yển lại nhất quyết không chịu rời đi.

Lôi kéo tôi cùng nhau sống trong căn nhà nhỏ xíu của tôi.

Giang Yển nói, hoà thượng chạy được nhưng miếu không chạy được(*).

(*) chạy được hoà thượng nhưng không chạy được miếu: ý chỉ việc trốn được một lần nhưng không thể trốn được mãi, sớm muộn gì cũng phải đối mặt

Anh ấy nói, anh ấy sợ, sợ một ngày tỉnh dậy, nhận ra tất cả chỉ là giấc mộng Trang Chu (*)

(*) giấc mộng Trang Chu: ý nói là giấc mộng đẹp và ngắn ngủi, không có thật.

Hôm ấy, tôi ôm lấy khuôn mặt Giang Yển, hôn lên đôi môi gợi cảm ch.ết người kia.

Nụ hôn mạnh mẽ khiến môi anh ấy rách toạc.

Tôi hỏi Giang Yển: “Có đau không?”

Anh ấy chỉ cười, im lặng ném tôi lên ghế sopha.

Lúc này tôi mới nhận ra, đây là con sói đói bụng 7 năm rồi.

Nửa năm sau, chứng tự làm hại mình của Giang Yển được chữa khỏi.

Chúng tôi đã có một đám cưới linh đình.

Tôi yên tâm làm một cô dâu xinh đẹp như hoa vì mọi thứ đã có Giang Yển sắp xếp hết.

Cha mẹ anh đều tái hôn cả nên quan hệ của anh và cha mẹ không quá thân thiết.

Dù họ được mời đến đám cưới, nhưng họ lại không quen tôi và cũng giữ thái độ lịch sự xa cách với Giang Yển.

Gia đình tôi rất có cảm tình với Giang Yển.

Lần đầu tiên mẹ tôi nhìn thấy anh ấy là trong đám cưới, bà nắm lấy tay anh, đau khổ nói: “Quả thật khó khăn cho đứa nhỏ này mà, Lâm Thanh Thanh thật sự là một đứa… Không biết tại sao lúc trước lại lừa gạt được đứa trẻ vừa đẹp trai, vừa si tình như thế này mà giữa đường còn bội tình bạc nghĩa(*) nữa chứ.”

(*) bội tình bạc nghĩa: có những hành vi xử tệ, phụ lại công ơn, tình nghĩa của người thân đối với mình.

“A Yển, về sau con bé dám bắt nạt con, con cứ nói với mẹ, mẹ tự mình xử lý đứa con gái già đầu mà chưa lớn này.”

Vâng, đúng chuẩn mẹ ruột tôi đấy.

Giang Yển nắm tay tôi: “Cảm ơn mẹ, nhưng mà không cần đâu ạ, về sau cô ấy mà bắt nạt con thì con sẽ tự mình “xử lý” cô ấy.”

51. Ngoại truyện: Đám cưới (2)

Tháng thứ hai sau hôn lễ, tôi mang thai.

Đối tượng đầu tiên được Giang Yển thông báo lại là Lý Sâm.

Tôi ngồi đó, dấu chấm hỏi bay đầy đầu.

Tại sao chứ?

“Lý Sâm, ông muốn làm cha nuôi không?”

Khi ấy Lý Sâm chưa kịp phản ứng, còn tưởng Giang Yển đang ám chỉ hắn, sửng sốt một chút rồi bắt đầu mắng:

“Cha nuôi cái đầu ông! Tôi không phải cái loại người như thế!” (*)

(*): chắc anh Sâm tưởng anh Yển khịa anh muốn làm sugar daddy :))

“Cha nuôi thật mà! Tiên tử nhà tôi mang thai, nhà tôi chuẩn bị có tiên đồng (*).”

(*) tiên đồng : con của thần tiên

“Ha ha ha… được, được, ông quả thật là anh em tốt của tôi! Chức cha nuôi này tôi nhất định nhận rồi.”

Giang Yển: “Vậy thì nhớ chuẩn bị lì xì thật lớn đấy nhé.”

“Ông có còn là con người không vậy?”