Luân Hồi Chuyển Phận

Chương 32: Quá khứ bất hạnh



Vera đang rắc thuốc nghe vậy cũng không rõ Alvar muốn hỏi gì, em chỉ đáp;

“Anh cứ hỏi đi, nếu không phải chuyện gì bí mật thì em sẽ trả lời thật lòng!”

Alvar nghe vậy nhìn thẳng lên trần hang một lúc rồi hỏi;

“Những gì cô đã thể hiện ra trong mấy ngày qua... có phải là tính cách thật của cô không?”

Vera nghe vậy cũng khó hiểu nhìn vào mặt Alvar đáp;

“Tất nhiên là tính cách em như vậy rồi, anh hỏi gì kì thế?”

Alvar nghe câu trả lời của Vera xong rồi nhìn vào ánh mắt của em thấy không có chút giả dối nào thì mới thở phào rồi tiếp tục trầm mặc, Vera thì không để tâm lắm vẫn chăm chú băng bó vết thương. Alvar bỗng lên tiếng, nói với vẻ rất áy náy;



“Tôi rất xin lỗi vì thái độ không tốt của tôi lúc sáng nay, cũng xin lỗi việc hồi sáng tôi đã đẩy mạnh cô!”

Vera nghe vậy sững sờ trong chốc lát rồi lại tiếp tục băng bó, em mỉm cười nói;

“Có gì to tát đâu chứ, tuy em cũng không biết tại sao đội trưởng lại có ác cảm với em như vậy nhưng bây giờ không còn nữa là tốt rồi, với lại em còn nợ anh một ơn cứu mạng đó!”

Alvar nghe xong thì khóe mắt rưng rưng nhưng hắn cố nén lại, lúc này hắn cảm thấy Vera thật sự rất tốt bụng, hắn cố làm giọng mình trở nên bình tĩnh rồi nói;

“Cô cũng đã chữa trị và băng bó vết thương cho tôi hai lần như vậy cũng chả còn nợ tôi gì nữa đâu!”

“Được, vậy chúng ta hòa nhé, nhưng em có một thắc mắc là sao anh lại biết em ở đây, nơi này nằm ngoài khu vực cho phép của người quản lí mà?”

Nhắc đến điều này Alvar nhìn Vera lên giọng nói;

“Cô cũng còn biết nơi đây nằm ngoài khu vực cho phép à, cô đúng là liều thật đấy, nếu không phải tôi lần theo mùi hương của cô thì sao tìm đến đây được! Cô mà xảy ra chuyện gì thì kẻ đầu tiên bị xử lí chính là tên đội trưởng này đấy.”

Vera nghe Alvar mắng vậy cũng biết là lần này mình đã quá chủ quan và vi phạm quy củ của người quản lí nhưng em lại ngạc nhiên hỏi;

“Anh có thể lần theo mùi hương của em mà tìm đến được đây sao?”

Alvar bị hỏi như vậy vội quay đầu đi hướng khác rồi mới lên tiếng giải thích;



“Trong khu rừng nguy hiểm này chỉ có thợ săn và hung thú, mà tất cả các thợ săn thì đều là nam chỉ có duy nhất cô là nữ giới, cô có một mùi hương đặc trưng dễ phân biệt như vậy thì ai mà chả lần theo được chứ. Nơi nào cô đã từng đi qua không quá một ngày thì mùi hương sẽ vẫn còn lưu lại ở nơi đó, hơn nữa khứu giác của chiến nhân nhạy bén hơn người thường nhiều!”

Nghe vậy Vera mặt tái nhợt nghĩ; “Thì ra là vậy, hèn chi hành tung của mình dễ bị ba kẻ biến thái đó phát hiện như thế!”

Băng bó vết thương xong rồi uống thuốc, Vera và Alvar đều nghỉ ngơi trong hang để hồi sức, Alvar nói;

“Nghỉ ngơi một lát cho hồi được nhiều sức sau đó tôi sẽ đưa cô về, khu vực này nằm ngoài địa bàn của doanh trại chúng ta nên rất nguy hiểm, ngoài việc tránh gặp phải hung thú mạnh thì còn phải tránh chạm chán với các biệt đội thợ săn khác. Cô nên biết với nhan sắc của cô nếu gặp phải những thợ săn khác doanh trại sẽ rất rắc rối đấy!”

Vera cũng gật đầu; “Em hiểu mà, mọi việc đều nghe theo đội trưởng.”

Thấy Vera ngoan ngoãn như vậy Alvar liền nhắm mắt lại nghỉ ngơi, hắn không dám nhìn Vera quá lâu, một là do còn áy náy việc bản thân đã thể hiện ác cảm với em, hai là nếu nhìn vào khuân mặt hấp dẫn đó lâu quá hắn sợ sẽ phát sinh chuyện lớn. Tĩnh tâm lại Alvar nghĩ về quá khứ của mình trước đây, thời điểm tạo nên sự ác cảm của hắn với những kẻ quyền quý!

Vài năm trước khi thực lực của Alvar chỉ ở mức ‘Tân Tinh – đặc cấp(6)’ lúc đó hắn làm hộ vệ cho một gia đình quý tộc, từ nhỏ hắn đã là trẻ mồ côi lớn lên thì bị đem đi làm người hầu cho các gia đình giàu có. Vì Alvar có tố chất hơn người nên cho dù không được đào tạo võ thuật và tài nguyên bồi dưỡng hắn vẫn có thể tự mình đột phá trở thành chiến nhân và mạnh lên từ từ!

Hắn từ người hầu trở thành hộ vệ từng theo hầu hạ rất nhiều các công tử, tiểu thư khác nhau nhưng họ đều có điểm chung là rất cao ngạo, đặc biệt là những thiên tài trẻ tuổi trong các gia tộc giàu có, chúng đều xem mình như chúa trời và xem những người xung quanh là cỏ rác.

Từ đó Alvar rất chán ghét những người trẻ tuổi có gia cảnh hùng hậu, có bố mẹ tài giỏi và giàu có. Mọi thứ của bọn chúng đều là từ gia đình ban cho chứ bản thân chúng cũng chẳng là gì vậy mà chúng vẫn có thể coi thường người khác. Hồi làm trong một gia đình quý tộc Alvar là hộ vệ của một tiểu thư, cô ta xinh đẹp và giàu có, khi ở bên ngoài cô ta tỏ vẻ rất lễ phép và hiền hậu nhưng khi ở nhà cô ta rất độc ác!

Những người hầu hay hộ vệ đều từng bị cô ta hành hạ, dày séo, Alvar cũng thế nhưng bản thân là chiến nhân nên những vết thương bị cô ta gây ra không quá ảnh hưởng tới hắn. Hồi đó hắn có thích một hầu gái trong gia đình đó, cô ấy cũng là người hầu cho vị tiểu thư mà Alvar đang theo làm hộ vệ. Hai người có quen biết nhau cũng thường tâm sự với nhau dần dần họ yêu nhau.

Nhưng vị tiểu thư họ theo hầu hạ ngày càng độc ác hơn, cô hầu gái đó cũng nhiều lần bị hành hạ cho rất thảm. Một lần vì bị một thiên tài từ chối lời hẹn hò khiến vị tiểu thư đó nổi giận đã tra tấn và hành hạ tất cả hầu gái của mình, lúc đó có 5 người đã tử vong trong đó có người mà Alvar yêu! Từ đó hắn càng trở nên căm thù bọn công tử, tiểu thư nhà giàu hơn.



Khi thăng cấp lên được thành ‘Tân Tinh – tịnh cấp(7)’ Alvar đã trốn được ra khỏi gia đình quý tộc đó và chạy lên rừng nhiệt đới, hắn là trẻ mồ côi nên không có quyền công dân vì vậy nếu lưu lạc ở thành phố thì rất nguy hiểm. Alvar cũng nhiều lần nghe qua danh tiếng của biệt đội thợ săn Fergal do Kane và Roger làm thủ lĩnh, nên hắn đã tìm đến địa bàn của họ để xin gia nhập.

Alvar được nhận vào và trú ngụ tại doanh trại cơ sở một, mọi người ở đây rất tốt, họ đi săn hung thú cùng nhau xem nhau như anh em ruột thịt, Alvar rất thích cuộc sống như thế này. Hắn được mọi người quan tâm chú ý hỏi han, được dạy cho các võ học cấp cao, được phát lương thưởng hậu hĩnh tha hồ mua những gì mình mong muốn. Alvar cũng nhiều lần gặp được hai vị thủ lĩnh, hắn cảm thấy họ rất vĩ đại!

Vài lần được trong tổ đội theo thủ lĩnh đi săn Alvar rất trầm trồ khi được triêm ngưỡng những kĩ năng của hai vị thủ lĩnh, hắn rất hâm mộ bọn họ và cũng muốn được giống như vậy. Alvar cũng vài lần được hai thủ lĩnh hỏi han quan tâm khiến hắn càng hâm mộ họ hơn. Kane và Roger tuy thực lực cao hơn các thành viên bình thường nhiều, địa vị cũng một trời một vực mà họ vẫn có thể mở lời nói chuyện rất tự nhiên không có gì là khinh thường cấp dưới.

Alvar cũng biết hai vị thủ lĩnh cũng có gia đình nhưng hắn không quan tâm lắm, cho đến khi hắn thấy Vera, nhìn thấy bộ dáng xinh đẹp tính cách lạnh nhạt nhưng hiền hòa của em làm hắn nhớ đến vị tiểu thư đã hại chết người hắn yêu! Bản thân Alvar đã rất ghét những thanh, thiếu niên có gia cảnh hùng hậu, nếu là con gái xinh đẹp thì còn ghét hơn nữa, nên khi nhìn thấy Vera hắn đã rất ghét em.

Alvar cũng nhiều lần nghe các thành viên cao cấp nói, hai vị thủ lĩnh của họ tuy bình thường thì mạnh mẽ, hiếu sát, khát máu, nhưng họ lại rất yêu thương và nuông chiều con cái của mình. Nhớ đến điều này Alvar lại càng cho rằng Vera đang giả tạo! Một người xinh đẹp có gia cảnh hùng hậu có một người bố vĩ đại mà luôn nuông chiều mình như thế thì chắc chắn tính cách thật của Vera sẽ rất giống với vị tiểu thư mà hắn ghét cay ghét đắng kia.

Alvar sùng bái Kane nhưng lại ghét con của ông ấy cho đến bây giờ khi biết được sự thật, Vera thực sự rất hiền hậu, tốt bụng và dễ thương! Hắn bây giờ hiểu ra mới nghĩ thầm;

“Không hổ là thủ lĩnh vĩ đại Kane, đến cả con gái của ngài cũng tài giỏi như thế, không vì thân phận của mình mà trở nên cao ngạo độc ác.”