Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con

Chương 202: Chương 202



Lão bản nương không nghĩ hai người lại cùng nhau mặt ủ mày ê, vì thế nàng ấy khoát tay, cố gắng tươi cười: “Được rồi, không muốn nghĩ nữa. Lệnh trên đã ban xuống, chuyện đi Mạc Hà là ván đã đóng thuyền, ai cũng không thay đổi được, bọn họ tìm ta thì có tác dụng gì?”

Lê Mạn lại không lạc quan như vậy.

Chuyện này đều là vì nàng, nếu người trong dòng tộc của lão bản nương thấy lão bản nương vẫn đối tốt với nàng như vậy, trong lòng họ sẽ không tức giận sao? Nàng có Đô Úy đại nhân làm chỗ dựa, họ không có cách gì làm khó nàng, nhưng khó mà đảm bảo rằng sự tức giận này sẽ không trút lên người lão bản nương, ai bảo bà có quan hệ tốt với nàng, hơn nữa nàng còn kiếm tiền ở trong cửa hàng của lão bản nương.

Chuyện chứng minh, Lê Mạn nghĩ đúng.

Ngày thứ hai Lê Mạc quay về cửa hàng của lão bản nương trang điểm, cửa hàng liền nghênh đón một đám người, chính là nương của tri huyện cũng chính là đại bá nương của lão bản nương, còn có lão tộc trưởng và mấy người trong dòng tộc.

Nương của tri huyện vừa vào cửa hàng, nhìn thấy Lê Mạn đang trang điểm, tức đến mức cầm bàn tính lão bản nương để trên quầy ném xuống đất, phát ra tiếng “bịch”, dọa khách trong cửa hàng đều chạy ra ngoài, chỉ dám đứng ở cửa dòm ngó.

Lão bản nương xanh mặt nhìn về phía nương của tri phủ, nhịn xuống tức giận hỏi: “Đại bá nương, người đây là có ý gì?”

Mẹ tri huyện chỉ tay vào Lê Mạn, tức giận nói: “Chỉ vì ả ta mà con trai ta phải đến nơi đó, ngươi rõ ràng có thể giúp chúng ta cầu tình, nhưng lại từ chối không chịu giúp đỡ, bây giờ lại còn để ả ta làm việc trong cửa hàng, ngươi rốt cuộc là có ý gì? Ngươi đối xử với dòng tộc Lưu thị chúng ta như vậy sao?” Dứt lời bà ta lại hung hăng gõ gậy, “Con trai ta che chở ngươi như vậy, nếu không phải có con trai ta thì ngươi có thể yên ổn mở cửa hàng này kiếm tiền sao? Bây giờ ngươi lại vô ơn, không giúp người nhà đã đành, còn cùng kẻ thù xưng tỷ gọi muội, sao ngươi có thể đối xử với chúng ta như vậy?”

Lão bản nương tức đến đỏ mắt: “Đại bá nương, việc này là đại bá sai, không nên bắt người ta đến làm nha hoàn cho Cửu tiểu thư nhà họ, chia rẽ gia đình người ta đã đành, lại còn đánh đập tướng công người ta, Đô Uý đại nhân mới thay người ta làm chủ. Ta là một phụ nhân, phải đi cầu tình như thế nào đây?”

Nương tri phủ hung hăng “Pi” một cái, gương mặt tràn đầy tức giận: “Nói hươu nói vượn! Đi là nha hoàn thì đã sao? Bao nhiêu người muốn vào phủ làm nha hoàn còn không được kai kìa, cho ả vào ả còn không vừa ý. Còn ngươi nữa, ngươi nghĩ ta sẽ tin lời của ngươi sao? Ngươi chính là đồ vô ơn, không muốn giúp chúng ta thì thôi lại còn giúp kẻ thù. Ta xem, trong tộc chúng ta còn ai muốn lấy người vợ như ngươi.”