Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 159: Chương 159



Ngay sau đó, Tạ Húc Đông cảm nhận được một luồng sát khí ập vào mặt.

May mà luồng sát khí này nhanh chóng bị giọng nói của Cát Đại Xuyên cắt đứt: "Chào đồng chí Bạch, tôi là Cát Đại Xuyên, lần trước tôi cùng ngồi tàu hỏa với phó đoàn Giang từ thủ đô đến đây nên đã nghe nói đến cô rồi, tôi còn biết cô làm bánh bao thịt gà với bánh quế hoa đấy."

Bây giờ nghĩ đến bánh bao thịt gà kia, anh ấy vẫn không nhịn được chảy nước miếng.

Bạch Du không ngờ còn có chuyện như vậy, cô cười nói: "Tôi có cho thêm ít rượu trong bánh bao thịt gà, không biết anh có ăn được không?"

Ai ngờ nói xong lại thấy Cát Đại Xuyên lắc đầu, Bạch Du còn tưởng ý anh ấy là không ăn được, biết đâu sau đó Cát Đại Xuyên lại ai oán nói:

"Tôi không được ăn, phó đoàn Giang độc chiếm một mình cả chỗ đấy, không chia cho tôi nửa miếng nào luôn!"

Lòng ai oán lớn thật đấy!

Giang Lâm: "..."

Bạch Du: "..."

Sắc mặt Giang Lâm đã lạnh như băng, nhưng cái tên ngốc Cát Đại Xuyên vẫn chưa nhận ra mà vẫn nói tiếp: "Trên tàu hỏa có người muốn mua đồ ăn mà cô làm cho phó đoàn Giang nhưng cậu ấy lại từ chối, nói là trẻ con trong nhà làm, không thể chia cho người khác được. Lúc đấy tôi còn tưởng trẻ con mà cậu ấy nói là con gái cậu ấy cơ, thì ra là đồng chí Bạch."

Giang Lâm: "..."

Khuôn mặt Bạch Du lập tức đỏ như quả cà chua.

Cô không ngờ Giang Lâm còn có một mặt "ngây thơ" như vậy, càng không ngờ anh lại bảo cô là trẻ con trước mặt người khác.

Giang Lâm lại hạ lệnh đuổi khách: "Các cậu đi được rồi đấy."

Đúng lúc này, cái mũi chó của Tạ Húc Đông đã phát huy tác dụng: "Thơm quá! Hình như mùi thơm này bay từ trong nhà ra!"

Bạch Du: "Tôi có nấu mấy món ăn, không biết đồng chí Tạ và đồng chí Cát đã ăn chưa? Hay là ở lại cùng ăn đi."

Cô không muốn làm trái lại ý Giang Lâm, chẳng qua cô cảm thấy cả hai đời của Giang Lâm đều quá cô độc, hiếm thấy mấy người chịu được cái mặt lạnh của anh nên cô cảm thấy nên giúp anh chiêu đãi đối phương một phen.

Tạ Húc Đông là kiểu người chỉ cần ba phần ánh nắng là có thể xán lạn, anh ấy lập tức hùa theo: "Chúng tôi vẫn chưa ăn, mới lấy đồ ăn ở nhà ăn về, càng nhiều người càng vui, chúng ta ăn cùng nhau đi."

Cát Đại Xuyên khờ nhưng không ngốc, nghĩ đến bánh bao thịt gà mà Bạch Du làm ngon như vậy thì cũng vội vàng gật đầu: "Đúng đấy, cùng ăn đi."

Giang Lâm: "..."

Thế là mấy người không thèm quan tâm cái mặt lạnh của Giang Lâm mà đi thẳng vào phòng.

Nhưng chỉ một lát sau, Tạ Húc Đông và Cát Đại Xuyên lại bị nhét đầy chanh vào miệng.

Đối tượng của Giang Lâm không chỉ xinh đẹp lại còn biết nấu ăn, mùi đồ ăn còn thơm đến mức khiến người ta chảy nước miếng ròng ròng.

Hai người họ sắp chảy nước mắt đến nơi: Ông trời thật bất công!

Giang Lâm không chỉ cao ráo tuấn tú, lịch sự tao nhã, gia thế hùng hậu, lại có năng lực trác tuyệt bất phàm, bây giờ ngay cả đối tượng cũng xuất sắc như vậy, thế này thì mấy người không có đối tượng như bọn họ biết sống thế nào?

Huhuhu! Bọn họ cũng muốn có đối tượng!