1.
Lúc Chu Kỳ Xuyên an ủi tôi sau mọi chuyện, tôi phải thừa nhận trong lòng có chút không cam tâm.
Tôi không muốn chia tay.
Dù sao thì tìm được một kim chủ tốt tính, hào phóng như thế này không dễ.
Nhưng Bạch Nguyệt Quang của anh ấy đã quay trở về.
Vì vậy, cuối cùng tôi sờ một lần nữa cơ bụng của anh ấy.
"Chúng ta chia tay thôi."
Động tác của anh ấy khựng lại.
Tôi ép đầu anh ấy xuống lần nữa.
Tôi ngẩng đầu lên, tâm trạng nặng nề, cố gắng ép nước mắt quay trở lại.
"Anh nghe tôi nói đã."
Tôi cảm thấy hơi khó chịu, nhưng vẫn giữ vững nguyên tắc cơ bản của một "chim hoàng yến nhỏ": Trong bất kỳ tình huống nào cũng không được hạ thấp kim chủ, kể cả khi chia tay.
"Anh là một người đàn ông tốt, là tôi không xứng với anh."
Chu Kỳ Xuyên "tặc" một tiếng, không vui hất tay tôi ra.
Anh đứng dậy.
Chậm rãi mặc chiếc áo thun trắng vào.
Không dành cho tôi một ánh nhìn nào.
Khi cơ thể duỗi ra, đường nét cơ bụng bỗng nổi bật rõ ràng, thậm chí những dấu hôn trên đó còn đặc biệt gợi cảm.
Tôi vội vàng nuốt nước miếng.
"Chỉ có anh mới khiến tôi có cảm giác, người khác đều không thể. Nhưng tôi không muốn làm lỡ dở cuộc sống của anh."
Chu Kỳ Xuyên cười: "Vậy nên cô muốn chia tay?"
Tôi kéo chăn ra.Ánh mắt của anh ấy càng tối hơn.
Tôi mở rộng hai tay.
"Cuối cùng, có thể ôm một cái được không?" - Anh ấy dùng một tay ôm eo tôi, ném tôi lại lên giường, giọng nói mang chút bực bội khó hiểu.
"Ôm gì mà ôm? Làm một lần nữa thì có thể."
...
Ánh sáng đầu tiên của buổi sớm mai đánh thức tôi.
Chăn bên cạnh từ lâu đã lạnh ngắt.
Cũng lạnh ngắt giống như cái thẻ ngân hàng trên đầu giường chứa 50 triệu tiền chia tay.
Đúng là giàu không còn gì để nói.
2.
Thật ra tôi và Chu Kỳ Xuyên gặp nhau trong một tình huống khá oái oăm. Khi đó, tôi chỉ là một ngôi sao mờ nhạt, tuyến mười tám, và bị quản lý ép buộc đưa vào buổi tiệc để tìm kim chủ. Còn Chu Kỳ Xuyên, lúc đó lớn hơn tôi ba tuổi.
Phong thái cao quý và thong dong của cậu công tử ấy thể hiện rõ trên người anh ta. Lúc bấy giờ, anh ấy đang cãi vã chia tay với Bạch Nguyệt Quang của mình. Anh ta lạnh lùng nhìn cô gái mặc chiếc váy lụa xanh lá cây, khóe miệng nở một nụ cười đầy châm biếm, nhưng toàn thân lại toát ra sự lạnh lùng khiến người khác khó mà chống cự được.
"Giỏi lắm, Giang Mạn, cô giỏi thật đấy, cô nghĩ tôi sẽ đứng yên chờ cô à? Tôi điên rồi sao?"
Giang Mạn không chịu thua, cứng đầu đáp trả: "Chu Kỳ Xuyên, vậy thì anh đi tìm người khác đi."
Còn tôi, lúc đó đang co ro trên ban công quan sát toàn bộ trận cãi vã này, không may lại lọt vào tầm mắt của Chu Kỳ Xuyên.
"Thứ gì đây?" Giọng anh ta đầy khó chịu.
Tôi từ từ đứng dậy, cố gắng nở nụ cười giả tạo định giải thích. Nhưng chân lại bị tê cứng, loạng choạng và ngã thẳng vào vòng tay của Chu Kỳ Xuyên. ch.ết tiệt thật.
Chu Kỳ Xuyên nhướng mày, dường như đã nhìn thấu trò lố của tôi. Anh ta liền vòng tay ôm eo tôi một cách siết chặt, mạnh đến nỗi khiến tôi khó thở.
"Tôi đã nói rồi, có rất nhiều người phụ nữ thích tôi, đâu thiếu một người như cô."
Tối hôm đó, anh ta đưa tôi ra khỏi buổi tiệc. Thực ra, tôi vốn là người không dễ dàng cúi đầu vì năm đấu gạo, nhưng khi ngồi trên xe, tôi định mở miệng nói thô kệch: "Không phải đâu, anh..."
Nghe tôi giải thích đã.
"Một triệu mua một đêm của cô."
Ngay lập tức, giọng tôi thay đổi: "Anh ơi…" Tôi nũng nịu nói, giọng mềm mại đầy lả lơi.
Tôi không phải người dễ dàng cúi đầu vì năm đấu gạo. Nhưng nếu là mười đấu gạo, thì tôi có thể cúi người đến chín mươi độ.
3
Chu Kỳ Xuyên vừa giỏi vừa không dính người. Sau khi chia tay, anh ta biến mất như ch.ết rồi vậy. Weibo cũng không còn cập nhật, còn trang cá nhân trên WeChat thì chỉ là một đường gạch ngang trống rỗng.
Vì muốn kiểm tra xem anh ta có xóa tôi chưa, tôi đã lén chuyển cho anh ta 0,1 tệ. Kết quả là không bị xóa. Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Trước đây, Chu Kỳ Xuyên đã dùng công ty giải trí của nhà mình để nâng đỡ tôi, coi như là một trợ lực lớn cho con đường sự nghiệp của tôi. Vì vậy, để sau này còn dễ nhìn mặt nhau, lúc chia tay, tôi rất khéo léo. Chuyện gì cũng nên tốt đẹp mà kết thúc. Tôi thậm chí không xóa anh ta khỏi danh sách bạn bè, và vẫn mở công khai bài đăng trên WeChat cho anh ta xem.