Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá

Chương 171: Chương 171



Cho dù là đối với bản thân cô ấy hay là đối với người khác đều không phải là chuyện tốt.

Hơn nữa...

Chuyện ly hôn lần này, người sai là Cố Kỳ Việt, nếu không phải là lo lắng cho sự an toàn của Thẩm Triều Triều, bà cảm thấy cũng không có mặt mũi nào gặp lại cô...

Con trai mình làm ra chuyện hồ đồ này thật sự khiến Diệp Phương nghi ngờ không biết có phải đầu óc nó có bị úng nước không.

Cố Kỳ Việt không thích ai, chẳng lẽ muốn sống độc thân cả đời sao?

Vừa nghĩ đến khả năng này, Diệp Phương lại càng cảm thấy choáng váng đầu óc, trong lòng vô cùng khó chịu, vốn không muốn nhìn thấy đứa con trai bất hiếu này!

Con dâu của nhà họ Cố chắc chắn phải là Thẩm Triều Triều! Thậm chí Cố Kỳ Việt có thể bỏ nhà ra đi nhưng Triều Triều chắc chắn phải ở lại.

“Bà nội Vương và mẹ Diệp...”

Thẩm Triều Triều lẩm bẩm, đột nhiên cô cảm thấy sống mũi cay cay, cảm giác cô đơn khi sống một mình khiến người ta rất khó thích nghi, càng khiến cô nhớ đến cuộc sống náo nhiệt trước đây khi còn ở nhà họ Cố đáng quý đến nhường nào.

Mẹ Diệp sẽ cùng cô nói chuyện phiếm, kể những câu chuyện thú vị xảy ra ở bệnh viện, bà nội Vương thì cùng cô chăm sóc cây giống, mỗi ngày cùng nhau tưới nước, bắt sâu.

Ngay cả quản đốc Cố nghiêm khắc sau khi biết cô thích đọc sách, mỗi khi tan làm, ông đều đạp xe đến bưu điện mua cho cô mấy tờ báo...

Sau khi cô rời khỏi nhà họ Cố, có ai chuẩn bị bữa ăn phụ và bữa ăn nhẹ mỗi ngày cho mẹ Diệp để phòng ngừa bệnh hạ đường huyết do làm việc quá sức không? Bà nội có lén ăn đồ ngọt không?

Gần đây quản đốc Cố bận rộn, khiến cổ họng bị viêm, khàn giọng, có uống trà thanh nhiệt không?

Trong nháy mắt, trong lòng Thẩm Triều Triều tràn ngập những suy nghĩ hỗn độn, khiến khuôn mặt cô hiện lên vẻ do dự, nhưng rất nhanh sau đó, cô lại kiên định hơn.

Cô không thể mềm lòng!

Thẩm Triều Triều ngẩng đầu nhìn Cố Kỳ Việt, đôi mắt đen láy mang theo vẻ kiên định: “Cố Kỳ Việt, nếu như đã quyết định ly hôn thì đừng đến làm phiền cuộc sống của em nữa, những gì anh đang làm sẽ khiến em có một loại ảo giác...”

Nói xong câu này, Thẩm Triều Triều chủ động bước lên vài bước, đến gần Cố Kỳ Việt. Cô muốn đưa tay ra túm lấy cổ áo Cố Kỳ Việt, kéo anh cúi đầu xuống nhưng chưa kịp đưa tay ra, cô đã do dự, cuối cùng chỉ nắm lấy một góc áo sơ mi của Cố Kỳ Việt, khiến anh cúi đầu xuống nhìn cô.

Thẩm Triều Triều nhìn chằm chằm Cố Kỳ Việt, gằn từng chữ nói: “Anh muốn nhìn em tiếp tục đau khổ, dằn vặt hay là anh không muốn ly hôn với em nữa?”

Thẩm Triều Triều đã dùng hết tất cả dũng khí mới có thể nói ra những lời này. Vì vậy sau khi nói xong, cô không đợi Cố Kỳ Việt trả lời đã mở cửa sân đuổi anh ra ngoài.

Cố Kỳ Việt bị đuổi ra ngoài, anh mím chặt môi thành một đường thẳng, trong mắt anh lóe lên vẻ bực bội, trong lòng đột nhiên cảm thấy mờ mịt.