Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác Bá

Chương 200: Chương 200



Ông ta vừa cười vừa tiến lên vài bước, định đưa tay ra bắt tay với Cố Kỳ Việt nhưng anh lại lạnh nhạt tránh đi, sau đó nhướng mày, miệng hơi nhếch lên nói: “Nếu ông có thể ngăn cản công nhân trong xưởng đến gây chuyện thì tôi cũng chẳng rảnh rỗi đến mức nửa đêm phải chạy tới xưởng máy móc.”

Trước khi bị bắt, Cố Kỳ Việt đã biết xưởng máy móc đã đổi quản đốc mới, năng lực ông ta bình thường lại là kẻ dối trá.

Bình thường thì ông ta cũng chẳng giúp xưởng phát triển nhưng cũng chẳng khiến nó đi xuống…

Nhưng bây giờ xưởng máy móc đang gặp phải khủng hoảng, Ngô Vĩ lại chọn cách mặc kệ, chính vì thế mới khiến cho một đám người có vấn đề về đầu óc liên tục đến nhà họ Thẩm gây rối.

Nếu đổi lại là một người có năng lực thì chắc chắn sẽ không để công nhân dưới trướng gây chuyện như vậy.

Đương nhiên, Ngô Vĩ cũng là bị ép buộc, hơn nữa khủng hoảng của xưởng máy móc cũng không phải do ông ta gây ra, chỉ là đã ngồi lên vị trí này thì phải làm tròn trách nhiệm, tuy ông ta bị người khác đẩy lên nhưng cũng đâu có thấy từ chối.

“…”

Bị Cố Kỳ Việt nói cho nghẹn họng, Ngô Vĩ chỉ đành cười trừ cho qua chuyện, trong lòng thầm mắng quả nhiên là cái gai nhọn. Nhưng nghĩ tới mục đích của mình, Ngô Vĩ vẫn giữ nguyên nụ cười trên mặt.

Ông ta mong chờ hỏi: “Đồng chí Cố, không biết cậu có muốn tới xưởng máy móc làm việc không? Với trình độ sửa chữa của cậu, không cần phải lo lắng về vấn đề cấp bậc!”

Công việc kỹ thuật được chia thành rất nhiều bậc, bậc càng cao thì mức lương càng cao.

Nhìn Cố Kỳ Việt có thể sửa được cả máy móc nhập khẩu từ nước ngoài, trình độ kỹ thuật này ít nhất cũng phải ngang ngửa với công nhân kỹ thuật bậc ba, một tháng ít nhất cũng phải được hơn một trăm đồng, còn kiếm được nhiều hơn cả ông ta, người vừa mới nhậm chức quản đốc.

Anh lại còn trẻ như vậy, đúng là được ông trời đuổi theo đút cơm, thật khiến người khác ghen tị.

Cố Kỳ Việt không ngờ Ngô Vĩ lại có thể co có thể duỗi như vậy, đến lúc này rồi mà vẫn có thể cười nói như thường. Nhưng anh không hề có hứng thú với lời mời làm việc kia.

Đã nói rồi, anh không đi làm, anh ghét mất tự do.

Thấy Cố Kỳ Việt không hề có phản ứng gì, những vị lãnh đạo xưởng khác đang đứng xem kịch hay bên cạnh cũng không nhịn được nữa, chứng kiến Ngô Vĩ chạy trước như vậy, làm sao bọn họ có thể cam tâm!